Going Abroad To Study - Sự Khác Biệt Văn Hóa Lối Sống Khi Du Học


Du học chính là một trong những mục đích của các bạn học viên đang tham gia các lớp chứng chỉ TOEFL ITP, luyện thi chứng chỉ IELTS tại trường Ngoại ngữ Dương Minh, thế nhưng, cuộc sống tại nước sở tại sẽ có rất nhiều khác biệt văn hóa và lối sống. Cùng tìm hiểu sự khác biệt đó thông qua bài đọc sau cùng các Thầy Cô nhé!

“When in Rome, do as the Romans do” may sound ridiculous, but if you are going abroad to study, especially to a country that is very different from your own, your parents may tell you to keep this saying in mind. However, it is not so easy to adjust oneself to a new culture and environment. It will take you a while to overcome the culture shock before you can start adapting yourselves to the new lifestyle. An Asian student wrote about her experience when she first came to the United States to study. Hope it helps you get through the initial difficulty in some way.

“Nhập gia tùy tục” có lẽ nghe có vẻ tức cười, nhưng nếu bạn sắp đi du học, đặc biệt là đến một nước rất khác với quê hương mình, cha mẹ bạn có thể sẽ bảo bạn phải ghi nhớ câu tục ngữ này. Tuy nhiên, thay đổi để thích hợp với một nền văn hóa mới và một môi trường mới thì không dễ chút nào. Bạn sẽ phải mất một thời gian để vượt qua cú sốc văn hóa trước khi bạn bắt đầu thích nghi với lối sống mới. Một sinh viên Á châu đã viết về kinh nghiệm của cô khi lần đầu cô đến nước Mỹ để học. Hy vọng nó giúp bạn qua được khó khăn ban đầu một phần nào đó.

study-abroad-ielts-toeic-toefl-reading

Problems A Foreign College Student Faced When She First Arrived In The United States 


When I arrived in America for the first time, I discovered that Americans are strange people. They don’t pronounce their language the way they spell it; they don’t eat their food the way nature grows it; and they are in an awful hurry to get to a place where they have to wait around.

Khi tôi đến nước Mỹ lần đầu tiên, tôi mới nhận ra rằng người Mỹ là những con người kỳ lạ. Họ không phát âm tiếng nước họ theo cách họ viết; họ không ăn thức ăn của họ theo cách thiên nhiên trồng; và họ đi đâu cũng vội vàng khủng khiếp để rồi khi đến nơi lại phải sớ rớ chờ đợi.

My first problem was with American pronunciation. The Customs Official at the airport asked me, “Weahyafom?” I said, “No, that was not my name.” When he said, “I mean, whacontree yafom?” I realized he was asking my place of origin, my country. Another pronunciation which gave me trouble at the beginning is the word ‘interested’, which is often said as ‘innarested’. However, I am learning quickly that English spelling and English pronunciation are like two different languages.

Vấn đề đầu tiên của tôi là cách phát âm của người Mỹ. Nhân viên hải quan ở phi trường đã hỏi tôi: “Weahyafom” [Uy Iơ Phâm]. Tôi nói: “Không, đó không phải là tên tôi.” Khi ông ta nói: “Ý tôi muốn nói, ‘whacontree yafom” [cô ở nước nào đến];tôi mới hiểu rõ là ông ấy đang hỏi xuất xứ của tôi, đất nước tôi. Cách phát âm một từ khác mà đã gây rắc rối cho tôi lúc đầu là từ ‘interested’, lại thường được đọc là “innarested’. Tuy vậy, tôi đang học được nhanh chóng rằng chữ viết và cách đọc tiếng Anh tựa như là hai thứ tiếng khác nhau.

A more serious problem is the American custom of never eating food in its normal state. Rather, it is canned, frozen, dried, or packaged. If you eat at a fast-food restaurant, the food is often fried and kept warm under infrared lights, which means you are served quickly, but there is not much fun involved. To me, eating should be a ceremony, a time to relax and enjoy the food and the company. I will have to learn how to shop at the large groceries, the ‘super-markets,’ to find fresh food I can prepare the way I like.

Một vấn đề nghiêm trọng hơn là tập quán của người Mỹ không bao giờ ăn thức ăn ở tình trạng bình thường. Nói đúng hơn, thức ăn của họ đều được đóng hộp, ướp lạnh, phơi hay sấy khô, hoặc đóng gói. Nếu bạn ăn ở một nhà hàng thức ăn nhanh, thức ăn thường được chiên và giữ nóng dưới những đèn hồng ngoại, và điều này có nghĩa là bạn được phục vụ nhanh, nhưng như thế lại chẳng thú vị gì mấy. Với tôi, ăn phải là một nghi lễ, một thời gian để thư giãn và thưởng thức món ăn cùng với bạn ẩm thực. Tôi sẽ phải học cách mua hàng ở các cửa hàng tạp phẩm lớn, các ‘siêu thị’, để tìm được thức ăn tươi mà tôi có thể làm món ăn theo cách tôi thích.

study-abroad-in-us-ielts-toeic-toefl-reading

My last problem is transportation. I do not understand why it is necessary to drive 55 m.p.h. on the freeways, thruways, and expressways in order to sit in traffic (going 0 m.p.h!) or to drive round and round looking for a parking space. This contrast makes me nervous; I think American transportation must have been less stressful when everyone rode a horse! I found that driving on side roads and back roads is more comfortable.

Vấn đề sau cùng của tôi là sự di chuyển bằng xe. Tôi không hiểu tại sao lại cần phải chạy xe 55 dặm/giờ (~ 90 km/g) trên các xa lộ, xa lộ chạy thẳng, và xa lộ cao tốc để rồi lại phải ngồi tại chỗ (di chuyển 0 km/g) trong dòng xe bị ách tắc hoặc để lại phải lái xe chạy vòng vòng tìm một chỗ đậu xe. Sự trái ngược này làm tôi bồn chồn; tôi nghĩ sự di chuyển hay chuyên chở ở Mỹ chắc hẳn đã ít gây căng thẳng hơn khi mọi ngưởi còn cưỡi ngựa! Tôi đã nhận thấy rằng chạy xe trên những đường phụ và đường nhỏ thì thoải mái hơn.

In conclusion, my adjustment problems are not that serious, I am learning the spoken language quickly; the other problems, food and transportation, cannot be adjusted to, but they can be avoided.

Để kết luận, các vấn đề thích nghi của tôi không đến nỗi nghiêm trọng đến thế, tôi đang học ngôn ngữ nói nhanh chóng; các vấn đề khác, thức ăn và sự đi lại, thì không thể thích ứng được, nhưng có thể tránh được.